“Bạn lựa chọn nỗi đau của kỷ luật, hay nỗi đau của sự hối tiếc?” – Jim Rohn

Nỗi đau của kỷ luật là một người bạn nghiêm khắc.
Nó đánh thức bạn lúc sáng sớm. Nó bắt bạn từ chối những cuộc vui, những thoải mái tạm thời.
Nó khiến bạn làm việc khi không ai yêu cầu, học hỏi khi người khác nghỉ ngơi.
Nhưng nỗi đau ấy có mục đích. Nó mang lại thành quả.
Bạn có thể dừng lại bất cứ lúc nào, nghỉ ngơi – và khi quay lại, bạn không mất gì, chỉ cần tiếp tục bước đi.
Nỗi đau ấy không khiến bạn mất mát, mà chỉ rèn luyện bạn để bạn trở thành phiên bản tốt hơn của chính mình.
Còn nỗi đau của sự hối tiếc…
Nó đến muộn, nhưng tàn nhẫn.
Nó đến khi bạn nhận ra người mình yêu đã rời xa…
Khi giấc mơ đã trôi qua thời cơ vàng…
Khi cơ thể không còn đủ sức…
Khi cha mẹ đã già…
Nỗi đau của sự hối tiếc không thể sửa. Không thể quay lại. Không thể cứu vớt.
Kỷ luật có thể khiến bạn khó chịu từng ngày, nhưng nó giúp bạn tiến lên.
Hối tiếc thì ngược lại — nó làm bạn gục xuống. Và tệ hơn, bạn biết rằng đáng ra mình đã có thể tránh được điều đó.
---
Vì vậy, hãy chọn đau đớn để trưởng thành – chứ đừng để đau đớn trở thành điều ám ảnh bạn suốt đời.
Không ai thoát khỏi nỗi đau. Nhưng bạn có quyền chọn loại đau nào sẽ viết nên câu chuyện cuộc đời bạn.
Bình luận: